Archive for December 2014

[Vietsub] 141218 AKB to XX! ep56

[Vietsub] 141218 AKB to XX! ep56


Sub: Mon
Encode: Jack Truong

Đâm xuồng dìm hàng chính thức lên sóng :v
Sub chém gió nghiêng trời lệch đất bão bay tứ tung sấm chớp đùng đùng luôn :v xin chuẩn bị trước tinh thần để khỏi ý kiến
Quà giáng sinh + năm mới cho mọi người :)
Chúc mọi người luôn vui vẻ và lạc quan
p/s: Tắt nhạc blog ở cái thanh ĐEN XÌ BÊN DƯỚI nhé =))

Link Down: GG
Onl:Xem onl: 

[Vietsub] Ariyoshi AKB Kyowakoku ep217


[Vietsub] Ariyoshi AKB Kyowakoku ep217

Chém gió thành bão: Mon
Encode + upload: Jack Truong

Nói thế nào nhỉ, sub cái này 1 phần vì hứng lên là sub, 1 phần vì thấy thương thương Kawaei.
Xem xong thì càng thấy thương hơn. Cái cô ngốc ấy tội ghê ý :(
Vẫn cứ thích bé ấy cười thật tươi, ngốc thì đã làm sao chứ, vẫn cứ tươi cười là được.
Cơ mà bây giờ thì khác, bé ngốc vẫn cười, nhưng là chút gì đó gượng gạo rồi :'(


 Tôi đã trở nên nhạy cảm với người khác. Khi mọi người ( người lạ ) đến gần tôi, tôi luôn cảnh giác 'C...Cái gì!?'
Tôi đã nghĩ đến chuyện rời khỏi AKB48, nhưng nó đồng nghĩa với thất bại.

Cô bé ngốc kia muốn làm một idol đem nụ cười tới mọi người. Nhưng liệu có mấy người hiểu cô trải qua bao nhiêu khó khăn cơ chứ.
Thật tệ khi cô bé cố gắng rồi lại thất bại. Khi đi xuống vẫn thấy bé ngốc vừa cười vừa nói thua rồi. Một chút gì đó buồn, khi trái tim bé ngốc vẫn đang bị tổn thương giờ lại chịu thêm những điều này nữa.
Nhưng bé ngốc vẫn tiến lên, bé ngốc sẽ chứng minh cho mọi người thấy mình sẽ đường hoàng bước vào Senbatsu, sẽ chăm chỉ, sẽ cố gắng hết sức để tiếp tục tiến lên.
 vẫn cứ tự hứa nếu lúc nào đó bắt tay vào sub thì sẽ sub show này, tới tận h mới làm được.
Dù ai có nói gì, thì vẫn sẽ luôn có những fan ủng hộ em và ở cạnh em.
Cố lên nhé Kawaei.

Link down: https://drive.google.com/file/d/0B2oZNt8FzcYXdDNSbzVWYlJvWHc/view

Xem onl: 

[Vietsub] 141217 AKB Shirabe ep10 720p


[Vietsub] 141217 AKB Shirabe ep10 720p

Chém gió thành bão: Mon
Encode + upload: Jack Truong

TUNG HÀNG TIẾP =))
Sub chém gió tung trời bão bay tứ tung :v thím nào thấy hứng thú thì cứ xem thôi =))

Tắt nhạc blog thì ở thanh ĐEN XÌ BÊN DƯỚI nhé =))Tên bài hát thì cứ ấn luôn vào cái số ở thanh đen ấy :v nó tự mở ra bên youtube :v

Link down + Onl: https://drive.google.com/file/d/0B2oZNt8FzcYXbnRtc21DSnVUalU/view

Xem onl: 

[Vietsub] 141203 AKB Shirabe ep08 720p




[Vietsub] 141203 AKB Shirabe ep08 720p

Chém gió thành bão: Mon
Encode + upload: Jack Truong

Sub chém gió tung trời :v thím nào thấy hứng thú thì cứ xem thôi =))
Đề nghị cân nhắc kỹ + nhìn trước ngó sau trước khi xem :v

Tắt nhạc blog thì ở thanh ĐEN XÌ BÊN DƯỚI nhé =))

Link down + xem onl: https://drive.google.com/file/d/0B2oZNt8FzcYXMTBocVpoQ28xSlE/view






Xem onl: 

[Vietsub + Kara] Watanabe Miyuki - Yasashiku Suru Yori Kisu wo Shite



[Vietsub + Kara] Watanabe Miyuki - Yasashiku Suru Yori Kisu wo Shite


Đầu têu: Vinh Vic
Sub + Kara + Time + Mò effect: Mon
Encode Effect: Zaizai Lê (720p) + Jack Truong (1080p)
Upload: ZaiZai Lê + Jack Truong

Link xem onl + down 720p: https://drive.google.com/file/d/0ByttdIAyvi3PeDNGWl94eE9Od0U/

Có 1 đoạn lỗi tại lúc add effect bạn quên ko chỉnh nên team Encode cũng ko biết nhé =)) Encode xong mới để ý :v bỏ quá cho bợn nhóe :v

Xem onl: 

[Mon's Fiction] Nhật Ký P3 ( Phần 1 )

Ngày 30 tháng 10 năm 2005!!


Hôm nay là một ngày đầu đông đánh dấu những cột mốc đầu tiên của những con ng sẽ làm nên huyền thoại. Tôi đã tới nơi tuyển chọn từ khá sớm nhưng có vẻ khá nhiều ng cũng như tôi. Có lẽ vì do tôi đã biết trc kết quả nên mọi thứ tôi cảm thấy khá là thoải mái. Kể cũng thú vị khi nhìn các nữ sinh nhật bản cái thời điểm này. Nếu ko có AKB thì liệu nét đẹp từ những bộ đồng phục liệu có phát triển không nhỉ? Tôi nghĩ là có nhưng phải rất lâu nữa nếu ko có AKB. Ảnh hưởng của AKB về vấn đề này thì đã được chứng minh sau này rồi.
Có lẽ vì điều kiện sống tốt nên tôi thành ra là người khá nổi bật. Không trang điểm nhưng da trắng mịn với áo thiết kế riêng  thì ko thể thoát nổi cái mác con nhà giàu mà thế thì xuất hiện ở nơi này có vẻ không ổn lắm. Tôi cũng mặc kệ, cứ đứng một mình lẩm bẩm hát vu vơ mấy bài của AKB mà chả lo ai biết mình đang hát cái gì. Tất nhiên tôi cũng cố thử tìm xem các gen 1 đang đứng đâu. Có vẻ dễ nhận ra nhất là Nyan thì phải, bỗng  dưng tôi thấy có cảm giác Nyan ngơ ngơ ngẩn ngẩn ngay từ thời điểm này cứ cười cười nhìn xung quanh trong khi mọi người có mấy ai đáp lại đâu. Mà tôi nghĩ có khi là tò mò thì đúng hơn, chả hiểu nổi Nyan nghĩ gì luôn ( ( ´ ▽ ` ) ). Ngoài Nyan thì nhìn thoáng qua đã nhận ra ngay thì còn một người nữa cũng không kém phần long trọng là Takamina. Cái long trọng ở đây chính là khi bạn đang nhìn một hàng mọi người đang đứng rất chi là đẹp bỗng dưng đánh cái hụt một phát... Cảm giác rất chi là khó diễn tả  tôi phải bịt miệng mới có thể nhịn cười nổi khi nhìn thấy Takamina trong tình cảnh này. Cái chiều cao khiêm tốn của Taka quả thật là... Hay 

Tôi bắt gặp Acchan và Tomochin đang bắt chuyện với nhau nên tôi cũng mon men tới gần cả 2. Tình bạn nảy nở nhanh vậy sao? 
Tomochin  bây giờ khác quá, à mà phải nói là Tomochin của thời điểm này so với tương lai nhìn khác khác. Không nhuộm tóc, không trang điểm, đi giày thể thao, ăn mặc không cầu kỳ nhưng vẫn có chút gì đó cá tính. Ngược lại với Tomochin chắc là Acchan, phải nói là Acchan giờ nhìn siêu siêu dễ thương, mặt bầu bĩnh, tóc vẫn ngắn, nụ cười ngây thơ, nhìn vào Acchan lúc này nếu nói theo cách của VN có khi là "Nhà quê lên tỉnh" mất. Nhưng không phải theo nghĩa châm chọc ăn mặc lòe loẹt, mà ngược lại, cực giản dị, khiến cho mọi người có cảm giác rất dễ gần với cô.

"Tớ hay ước mơ mình thành một ca sĩ nổi tiếng"  - Tomochin nói vậy. 
"Tớ thì chỉ muốn thay đổi bản thân thôi" - Acchan có vẻ hơi rụt rè thì phải.
Nói chuyện về ước mơ à, đó là điều tôi nghĩ, thân nhau nhanh thật đấy. 
-"Ủa, tiểu thư Sakura à?" - Tomochin vừa nhìn thoáng qua tôi đã hỏi ngay như vậy
Tôi cũng phải ngơ ngác một chút mới nhớ mình giờ là Sakura
- "À vâng, ủa mà sao cậu nhận ra được mình vậy?"
- "Trên mạng và Tivi đưa tin rầm rộ còn gì, chỉ bất ngờ là bạn cũng có ở đây thôi, à phải rồi, xin chia buồn với gia đình bạn nhé" - Tomochin nói xong thì Acchan cũng nói xin chia buồn với tôi.
Hình tượng Tomochin lạnh lùng với mọi người đây sao? Dù sao thì sau đó chúng tôi cũng nói chuyện vui vẻ hơn, cũng không ai trong 2 người hỏi tôi vì sao tham dự cuộc tuyển chọn này.

Sau khi tới giờ, chú Togasaki Tomonobu ( TGSK ) lên giới thiệu qua về việc tuyển chọn kỳ tuyển chọn lần nay.  Về phần giới thiệu  cũng không có gì đặc sắc hay hoành tráng như tôi vẫn tưởng tượng. Cụ Aki-p cũng lên nói vài lời, cứ tưởng được nghe lịch sử tạo ra AKB thật sự là từ bàn nhậu hay xa xôi hơn là từ tận thời trung học chứ. Lúc này ai mà biết sự thật thì ko hiểu có ai đi về không nhỉ? Tôi tự hỏi và lại cười một mình, thôi thì vài năm nữa mọi người cũng biết hết ấy mà. 

Hôm nay, với những thí sinh ở đây thì tôi là thí sinh như họ được chọn vào vòng cuối này nhưng sự thực thì lại khác. Hôm qua tôi đã được giao nhiệm vụ làm 1 staff ẩn của AKB, chuyên phải theo dõi và đánh giá các thành viên sắp sửa được chọn. Tôi cũng không rõ vì sao cụ Aki-P lại đồng ý với đề nghị của tôi nhanh như vậy, nhưng dù sao như vậy tôi lại càng có nhiều thời gian theo sát mọi người dù có thể sẽ khá bị ghét đây.

45 đơn được chọn, hầu hết mọi người đã đứng ở đây, mọi người lần lượt theo nhóm vào phỏng vấn, tôi theo 1 cách nào đó thì cùng nhóm với Takamina và Acchan, chưa j 2 người này đã được xếp cùng nhóm rồi, quả là có duyên với nhau. Về phần phỏng vấn, có một điều quả là đáng chú ý đấy là về Takamina bởi vì cô khá có duyên với số 48 nên có vẻ được ban giám khảo khá ưu ái khi chỉ hỏi cô rất ít. Còn về phần của Acchan, ngập ngừng một vài chỗ nhưng về tổng thể thì khá dễ thương, chắc có lẽ do một phần tôi là fan siêu bự của cô nên có lẽ giờ nhìn đâu cũng thấy dễ thương với cả đáng yêu. Chỉ muốn lao vào cắn mấy cái cho bõ công ngồi ở đây cơ mà vẫn kiềm chế được. Phần phỏng vấn qua cũng nhanh, không khí cũng không quá mức căng thẳng với tôi nhưng với các thí sinh dự tuyển thì có lẽ là có. Mọi người nói chuyện với nhau ít hơn sau khi phỏng vấn, mỗi người tự chọn một ghế ngồi rồi im lặng hoặc nhỏ giọng nói chuyện với bạn bè. Tôi chọn ngồi cuối hàng để dễ bề quan sát mọi người.
Tomochin phỏng vấn xong lại ra ngồi cạnh Acchan, cả 2 có lẽ đang hỏi nhau xem phỏng vấn có tốt không thì phải. Takamina thì ngồi một góc cơ mà cái mặt tươi tỉnh nhìn loanh quanh như vậy thì có lẽ chả có lo lắng gì đâu. Nyan thì có đi thi hay không chắc cũng chả khác nhau, mặt tỉnh queo luôn. Một người nữa khiến tôi chú ý là Mariko. Không biết tôi có nên nói chuyện với thầy Aki-P luôn về Mariko không nhỉ? Cái suy nghĩ này đeo bám tôi mấy hôm nay rồi. Tôi không rõ vì sao Mariko lại bị loại lúc đầu nữa, có lẽ nên xem xét thêm rồi tính sau vậy.

Sau khi phỏng vấn được một lúc thì chú TGSK lại đứng trước mọi người thông báo những người được chọn tiếp tục vào vòng test nhảy. Một số thất vọng ra về để những người ở lại tăng thêm kha khá áp lực. Tôi nhận ra có lẽ vì giờ chẳng ai nói chuyện nữa. Mọi người đi theo chú TGSK để vào phòng rộng hơn.
Đứng chờ mọi người là cô Natsu Mayumi, tôi biết cô chính là biên đạo múa đầu tiên của AKB nhưng cũng không nghĩ cô chính là giám khảo luôn. Cô hướng dẫn mọi người nhảy 1 bài ngắn trong 1p, cô làm đi làm lại 3 lần rồi cho mọi người cùng nhảy theo. 30 phút tự luyện tập có vẻ không hề đơn giản. Mỗi người chọn một góc, một số thì cùng tập với nhau. Tôi thì gần Tomochin với Acchan nên cũng cùng tham gia luôn, có lẽ vì cũng tầm tuổi nhau nên cả 3 khá thoải mái. Tomochin có vẻ học nhảy nhanh hơn Acchan, cô mất một lúc là đã nắm vững cơ bản các bước nhảy, Acchan thì có vẻ cuống hơn một chút thì phải.
Nhìn khắp phòng tập cũng không phải tất cả đều có thể nắm vững nhanh được bước nhảy. Nhưng khiến tôi tò mò nhất lại chính là Nyan, cứ lặp đi lặp lại việc đứng một chỗ nghiêng nghiên đầu từ hỏi rồi lại múa may tay chân tý xíu chứ không phải là nhảy hẳn như mọi người.
"Vậy mà cũng đỗ được à?" - Tôi tự hỏi như vậy
Ngoài ra thì tôi thấy Mariko tập nhảy rất chăm, cơ mà sai bước nhảy mất vài đoạn. Lý do vì nhảy sai à? vô lý thật. Cứ theo dõi tiếp đã. Không nhìn Mariko nữa tôi nhìn quanh thêm một chút bỗng dưng thấy có Kobayashi Kana ở đây. Tý thì tôi quên mất, Kana cũng có tham dự kỳ thi gen 1 mà bị đánh trượt. Kana vẫn đang tập đồng thời vẫn cười cười mà nói chuyện với mấy người khác được. Cũng có chút vô tư đấy chứ.
Sau 30p kết thúc, lại phân nhóm tiếp để vào thi. Có lẽ do cùng lứa tuổi nên tôi được phân vào cùng nhóm với Acchan và Takamina một lần nữa. Do lần trước cũng cùng nhóm nên lần này Takamina với Acchan bắt chuyện với nhau một chút, dù chỉ hỏi han nhau về bài nhảy nhưng sao tôi cứ nghĩ đi đâu đâu. Chắc tại tinh thần shipper bám rễ lâu quá rồi thì phải.
1p nhảy chính và 1p nhảy free style, Tôi có lẽ là người thoải mái nhất, vừa nhảy còn vừa quan sát Acchan với Takamina. Acchan thì nhảy chính chuẩn hết nhưng tới màn Free style thì có vẻ hơn hiền thì phải, trong khi đó Takamina tới mục free style thì có khi từ "quẩy" hợp với tình cảnh bây giờ, loạn hết cả lên nhưng được cái rất khớp với beat của bài.
Sau khi nhảy xong tất cả đều thở nhanh có lẽ vì cả thêm hồi hộp nữa nên trông ai cũng có vẻ mệt. Sau khi chào giám khảo thì mọi người ra phòng tập nhảy chờ kết quả. Mọi người ngoài tiếng thở dốc ra thì còn lại là nói chuyện, một số thì thấy tiếc vì có vẻ đã nhảy sai, một số thì tiếc phần nhảy free style, đại loại là hầu hết không có ai tự tin mình chắc chắn đỗ sau phần thì này.

Kết quả cuối cùng là Mariko bị loại tại vòng này. Kana lọt vào vòng thi hát........






[Mon] Lảm nhảm ver.5: Takamina and AKB48


Đầu tiên, chúc mừng AKB đã đạt 9 năm tuổi và đánh dấu mốc đếm ngược 364 ngày tới lễ kỷ niệm 10 năm 





Bài phát biểu thông báo tốt nghiệp của Takahashi Minami trong buổi diễn kỷ niệm 9 năm thành lập rạp hát AKB diễn ra ngày hôm nay 8/12/2014.
---------------------------------------------------------------------
Hôm nay là ngày mừng sinh nhật 9 tuổi của rạp hát của AKB48. Trong năm 2014 này quả thật đã có rất nhiều chuyện xảy đến với AKB. Đó là việc chia tay với những người bạn, hay những khủng hoảng đối với cả nhóm.
Và rồi chúng ta đã vượt lên tất cả, để có thể chào đón năm thứ 10 theo một cách tuyệt vời như thế này. Tôi nghĩ rằng đó thật sự là nhờ có mọi người.
Hãy cùng nhìn lại quá khứ một chút, vào ngày 8 tháng 12 năm 2005, chúng tôi đã đứng trên sân khấu này.
Thật sự mà nói thì lúc mới bắt đầu, khi làm việc ở bên ngoài, chúng tôi luôn bị gọi là “Akiba Yonjyuuhachi” (Yonjyuuhachi: là 48 trong tiếng Nhật, tức lúc đầu số 48 bị đọc theo tiếng Nhật), và mãi cũng không được nhiều người biết đến. ĐIều đó khiến chúng tôi có những ký ức rất đau buồn.
Thế nhưng, cả trong những lúc như thế thì rạp hát này vẫn cứ tồn tại nơi đây.
Dù trong hoàn cảnh khó khăn đến thế nào, dù những lúc gặp vất vả ra sao, dù đó có là lúc mà chúng tôi cảm thấy đau khổ và tưởng chừng như không thể gượng dậy được đi chăng nữa, thì trở về nơi đây, chúng tôi lại được đón nhận những nụ cười, những lời động viên cổ vũ của các bạn.
Đối với chúng tôi, nơi này là nhà.
Rạp hát này, nhà của chúng tôi, có 2 cây cột.
Thật sự mà nói thì nó rất là phiền hà.
Thế nhưng chúng tôi có một việc làm mà đã trở thành thông lệ liên quan đến nó.
Cứ mỗi năm một lần, vào ngày 8 tháng 12, ngày sinh nhật của rạp hát này, chúng tôi lại dán (lên cây cột) một đoạn băng dính màu hồng.
Giá mà một ngày nào đó những đoạn băng dính màu hồng sẽ dán đầy cây cột này, và đó cũng là lúc chúng (cây cột) mất đi. Chúng tôi đã ấp ủ ước vọng như vậy, và thực hiện thông lệ (dán băng dính) này từ năm đầu tiên.
Có thể từ ban đầu việc này cũng không mang nhiều ý nghĩa sâu sa như thế.
Thế nhưng vào lần thứ 9 này, được cùng với những người tuyệt vời ở đây, cùng với biết bao bạn bè trong nhóm dán tấm băng dính này lên, đó là việc kiến tôi thấy rất là hạnh phúc.
Và vào năm sau, trên cây cột này sẽ có miếng dán thứ 10.
AKB48 sẽ được 10 tuổi.
Khi nhắc lại những chuyện này, cũng có lúc tôi cảm thấy thời gian trôi đi thật là nhanh, thế nhưng cũng có lúc tôi cảm thấy rằng con đường dẫn đến vị trí hiện tại thật là dài.
Năm thứ 10, một năm đầy ý nghĩa.
Và nhân dịp này, xin hãy cho tôi được phép thông báo một điều ở đây.
Tôi, Takahashi Minami sẽ tốt nghiệp AKB48 trước ngày 8 tháng 12 năm 2015.
Đó là câu chuyện của một năm sắp tới. Thế nhưng tôi là Soukantoku (tổng quản lý) của AKB48 Group.
Để thành viên khác có được thời gian để chuẩn bị, tiếp quản công việc, thì tôi xin được phép thông báo tại thời điểm này.
Tôi thật sự cảm thấy rất là vui mừng vì đã gia nhập AKB48.
Tôi đã trải qua rất nhiều lần chia tay với bạn bè.
Số người cùng thế hệ giờ chỉ còn lại có 3.
Khi mà để ý xung quanh tôi cũng nhận ra rằng khung cảnh cũng đã khác đi rất nhiều.
“Vẫn là ca khúc ấy, nhưng khi mà các thành viên cũ đã không còn nữa, vậy mà tại sao mình vẫn ở đó”. Nếu nói rằng tôi chưa từng nghĩ về chuyện đó thì sẽ là nói dối.
Thế nhưng vẫn có những thứ khiến tôi cảm thấy rằng thật tốt khi mình còn ở lại nơi đây. Đó là Akimoto-sensei, là các staff, là những thành viên thật tuyệt vời có mặt ở đây, và hơn hết, việc được gặp các fan là báu vật lớn nhất của đời tôi.
Có thể tôi không thể làm được nhiều điều để trả ơn cho AKB48.
Thế nhưng tôi muốn để lại cho người sẽ gánh vác tương lai này, tương lai của AKB48 một cái gì đó. Tôi cho rằng đó là một cách để trả ơn mà tôi có thể làm.
Tôi xin được chỉ định rằng, khi mà tôi không còn ở đây nữa, thì người sẽ gánh vác AKB48 Group, tức Soukantoku tiếp theo sẽ là Yokoyama Yui.
Thật sự mà nói thì Soukantoku là chức vụ rất là khó nhọc. Rất là mệt mỏi.
Những thành viên bên cạnh tôi chắc cũng cảm nhận được điều đó.
Cũng chính vì thế nên tôi cũng đã rất không muốn phải trao chức vụ Soukantoku này cho người bạn thân của mình là Yokoyama Yui.
Biết rằng đó là một công việc rất khó khăn, vậy mà vẫn phải giao nó cho người em thân thiết quan trọng của mình, đó quả thật là một việc rất đau khổ.
Tôi đã nghĩ hay là chấm dứt nó (chức vụ Soukantoku) ở mình đi.
Thế nhưng quả nhiên AKB là group với số lượng con gái là rất lớn. Nhiều lúc mọi người chỉ mải nói chuyện riêng mà mất tập trung, rất nhiều lúc cũng không có được sự trật tự.
Vào những lúc như thế, group này cần có một người đứng ra lên tiếng “Mọi người, bắt đầu nào”.
Yokoyama, em có thể lại gần đây được không. (Yokoyama Yui tiến lại gần)
Đối với tôi, em ấy là một Kohai tuyệt vời.
Thật sự là một cô bé rất là chăn chỉ, tuy có vụng về nhưng luôn cố gắng hết mình.
Giấc mơ của em ấy cũng giống với tôi, đó là Solo Debut.
Giao chức vụ Soukantoku cho một người như em, có thể khiến em xa rời giấc mơ của mình hơn, nên bản thân tôi cũng đã rất lưỡng lự. Thế nhưng em ấy cũng cần một cơ hội nào đó.
Soukantoku là một chức vụ rất khó nhọc.
Thế nhưng cùng với đó thì cơ hội được nhiều người nhìn vào cũng tăng lên.
Tôi mong rằng Yokoyama sẽ coi đó là một cơ hội và cố gắng nắm bắt nó.
(Quay sang nói với Yokoyama bên cạnh) Em nói gì đi chứ.
Tôi mong em ấy sẽ cố gắng. Vì thế, trong một năm sắp tới, tôi sẽ truyền đạt những công việc của mình cho em.
Những thứ mà tôi có thể để lại cho em ấy, và cả những thứ mà tôi có thể để lại cho Kohai của mình là rất nhiều.
Thật sự thì những thứ như thế nhiều đến mức tôi cũng không biết rằng trong một năm tới mình có thể truyền đạt lại được hết cho mọi người hay không.
Thế nhưng trong quãng thời gian còn lại, tôi mong muốn được cố gắng hết mình để tiến bước cùng với mọi người.
Hiện tại thì vẫn chưa hề có quyết định cụ thể nào về ngày tháng tốt nghiệp cả.
Tôi mong rằng có thể được thông báo điều đó đến mọi người bằng một cách nào đó.
Có một điều duy nhất mà tôi có thể nói lúc này, đó là: "Đó không phải là chuyện buồn."
Năm sau sẽ là năm thứ 10 của AKB, một năm rất quan trọng.
Tôi cảm thấy rất là hạnh phúc vì có thể ở trong Group này trong 10 năm. Và tôi nghĩ rằng nó cũng không phải là group có thể kết thúc trong 10 năm.
Tôi mong muốn sẽ có năm thứ 11. Tôi nghĩ là sẽ ổn thôi.
Vì thế, tôi sẽ cố gắng hết mình để truyền đạt mọi thứ đến Yokoyama Yui cũng như các thành viên còn lại, vậy nên mong mọi người hãy tiếp tục ủng hộ AKB48 Group.
---------------------------------------------------------------------
9 năm, một chặng đường dài cho bất kỳ ai, 9 năm từ một cô gái nhỏ nhắn mới 14t bước vào căn nhà ấy với những hoài bão nho nhỏ, rồi cứ thế lớn dần lên. Không biết chính xác từ lúc nào, cô đã trở thành trụ cột của căn nhà đó. Cô làm hết mình, luôn lon ton tới cạnh ai đó đang cần một bờ vai, tới cạnh ai đó đang cần một cái ôm hay đơn giản cô luôn ở đó vì mọi người. Cô làm hết mọi thứ không nề hà việc có khó khăn hay không. Có vè như ai ai cũng thích đùa cô, cô luôn là mục tiêu của các trò troll có tổ chức, luôn luôn rất dễ dàng khóc nức nở. Cô lúc nào cũng vậy, đơn giản vì cô sống rất tình cảm.
Aki-P đã từng nói: "Takamina chính là AKB"

Vì sao ư?
Bởi vì chỉ cần nhìn vào Takamina, bạn sẽ thấy cô nỗ lực vì AKB như thế nào, những gì Takamina trải qua cũng chính là những gì AKB phải vượt qua. Khó khăn từ những ngày đầu tiên, chỉ với 7 khán giả, cô cùng các thành viên vẫn kiên trì để rồi lượng fan dần dần tăng lên. Tới khi được đủ 250 khán giả, mọi người đã vỡ òa trong niềm vui sướng.
AKB đơn giản là như vậy đấy, họ không cần phải cứ thật nhiều thật nhiều fan, với họ, trong căn nhà ấy, họ chỉ cần lấp đầy 250 chỗ ngồi đó là đủ, họ vẫn sẽ nhảy và hát hết sức mình để đem tới cho mọi người niềm vui và động lực. 

Sae vừa mới đây đã nói 1 câu "AKB là tất cả với Takamina"
Bởi vì cô gái nhỏ bé đó đã gánh trên vai mình cái căn nhà ấy từ lâu rồi.
Không phải ngẫu nhiên mà cô được chọn làm Tổng Quản Lý của cả đại gia đình này. Ở bất cứ nơi đâu, cô luôn tạo động lực cho mọi người, cô luôn làm tròn vai trò một người chị của các đàn em theo sau. Cô hướng dẫn động viên và quan tâm tới từng thành viên trong nhóm, chỉ cần một chút biểu hiện khác thường cô cũng có thể nhận ra. Những áp lực từ vị trí tổng quản, cô luôn phải gồng mình lên để làm hết mọi việc. Mỗi khi có một ai đó tốt nghiệp, cô luôn là người mếu máo. Với fan nhiều khi hình ảnh đó thật buồn cưới nhưng cũng đầy thân thương, bởi vì đó chính là Takamina. Con người đó không ai biết đến AKB lại không biết tới cô.
Những gì cô bỏ ra lớn hơn rất nhiều những gì chúng ta có thể thấy. Cô chính là một trong những con người quan trọng nhất đã đem AKB lên tới đỉnh vinh quang như ngày hôm nay. 



Khác với hầu hết mọi người, khi Takamina thông báo tốt nghiệp ngay tại thời điểm này, tôi không hề thấy bất ngờ, có một chút gì đó buồn nhưng phần nhiều lại là sự cảm ơn chân thành và cầu mong những điều tốt đẹp tới với cô.
Cuộc vui nào rồi cũng sẽ tới lúc tàn. Bộ 3 huyền thoại giờ chỉ còn lại 1 người, và cô ấy đang chuẩn bị tạm biệt nơi đây. Takamina đang bàn giao lại cho thế hệ sau, dùng 1 năm cuối cùng để đưa AKB đi vào guồng quay mới, cái guồng quay mà sẽ không còn có bóng dáng của Acchan, của Yuko và của cô nữa. Mọi thứ sẽ được trao lại hoàn toàn cho thế hệ sau, điều mà 2 năm trước Acchan đã làm trước và giờ cô là người hoàn thành nó cuối cùng.
Một chặng đường mới sẽ mở ra với AKB, tôi cũng không chắc cho tới lúc đó mình còn có thể tiếp tục theo dõi AKB nữa hay không. Nhưng có 1 điều tôi luôn chắc chắn, khi ai đó nhắc tới AKB, điều tôi luôn nghĩ tới đầu tiên chính là bộ 3 Acchan, Yuko và Takamina. 

Cầu chúc cho mọi điều tốt đẹp luôn tới với Takamina
Như 1 câu Yuko đã nói: "Ông trời sẽ thật tồi tệ nếu không để Takamina được hạnh phúc" bởi hơn bất cứ ai, Takamina thực sự xứng đáng có được điều đó phải không nào ^_^

Mon.



- Copyright © 2013 SyaoranMon - Hatsune Miku -