Archive for December 2013

Một ngày cuối năm part2 - Con đường tới ước mơ1

Chú ý: nếu ai là Anti-fan AKB48 thì tốt nhất không nên đọc vì bài viết có liên quan không hề nhẹ tới AKB48.Nhưng nếu bạn chưa biết gì về AKB48 hay là Anti-fan AKB48 mà bạn cố đọc hết bài này có lẽ bạn sẽ cảm thấy khác đó ;)

Ai chẳng có ước mơ, dù nó có xa vời tới đâu thì đó cũng là điề bạn mong muốn nhất. Đạt đc ước mơ còn khó hơn rất rất nhiều. Lấy ví dụ như AKB48 thành lập năm 2005, khi đó các thành viên như Takamina hay Acchan mới chỉ 14t, họ đã biểu diễn dù cho khán giả của họ chỉ có 7 người. Lúc ấy khi họ nói ước mơ của họ là đc diễn tại Tokyo Dome. Ai mà chẳng cười và nói rằng thật mơ mộng xa vời. Họ vẫn cười và tiếp tục tiến lên. Tiến lên tiến lên nào, vượt qua khó khăn, vượt qua những nỗi đau chia li, đã có những lúc tưởng như thất bại trên con đường tới Tokyo Dome khi ngày đầu tiên tại Seibu Dome họ đã thực sự thất bại. Lý do cho thất bại đó 1 phần do họ, 1 phần do khâu sắp xếp lịch và còn nh lý do nữa. Takamina đã khóc thật nh, nhận lỗi về mình với ng thầy của mình. Nếu bạn đối mặt với nỗi đau đó liệu bạn có gục ngã không? Takamina và AKB48 thì chưa, họ đã ngồi lại, đã nhận lỗi về mình, đã quyết tâm tiếp tục. Họ lại luyện tập tiếp trong bóng đêm, đến mức chẳng thấy gì dù họ đã cực kì mệt sau concert ngày đầu tiên. 
Ngày hôm sau cuối cùng cũng tới. Sau đợt tổng duyệt cuối, dưới áp lực của acecenter của hầu hết các single của AKB48, Acchan đã bị tấn công bởi bệnh thở gấp. Cô đã ngất và đc chuyển thẳng vào viện. Trong lúc này Takamina cùng mọi ng phải gấp rút chuẩn bị tình huống xấu nhất khi Acchan không thể quay lại. Yuko và Yui sẽ thay vị trí center cho Acchan. Họ lại phải luyện tập gắt gao hơn nữa để thay phần cho Acchan.
Trước h diễn, khi tất cả đã cảm thấy tình huống xấu nhất đã xảy ra khi Acchan không thê diễn đc thì kỳ tích đầu tiên đã tới. Acchan quay trở lại dù nếu. Bạn để ý thật kỹ, nhịp thở của cô vẫn chưa bình thường được. Sẽ chẳng ai trách cô khi cô hoàn toàn đc yêu cầu phải nghỉ để bảo đảm sức khoẻ. Nhưng cô vẫn tiến lên, và điều đó đã làm động lực ko nhỏ cho mọi ng.
Bài học rút ra cho tới thời điểm này là gì? Có thể bạn sẽ gặp những thất bại, có thể bạn sẽ phải tiến bước trong bóng đêm mà bạn vẫn chẳng thấy ánh sáng nào. Đừng ngần ngại, đừng gục ngã, hãy tiến lên, thành công chờ bạn ở phía trc.
Quay trở lại với AKB48, khi mà họ đã luyện tập trong đêm vậy thì cũng chẳng lạ gì nếu họ kiệt sức trong ngày concert thứ 2. 
Acchan lúc chuẩn bị để vào bài Flying Get, bài mà cô tiếp tục làm center, hội chứng thở gấp lại tấn công cô. Vừa thay đồ vừa thở oxy, mọi ng trong staff cố gắng giúp cô vượt qua được. Mọi ng trong lúc này buộc phải ra trước. Acchan cuối cùng cũng tiếp tục được, dù khuôn mặt vô cùng mệt mỏi nhưng cô lại bước ra sân. Cô vừa cười vừa nói nhưng mọi ng thật quá dễ dàng nhật ra cô vẫn đang thở gấp. Takamina cùng mọi ng liền lái câu chuyện đi một chút để kéo dài thời gian cho cô. Một xíu sau, Acchan lại tiếp tục nhảy và hát. Chẳng ai nhận ra cô mệt thế nào nếu chỉ xem những bước nhảy và giọng hát của cô nếu họ không chứng kiến trước đó cô thở dốc ntn.
Yuko, Acchan, những center nổi bật cũng chính là những ng mệt mỏi nhất. Yuko ngay cả khi thở gấp vì kiệt sức cô vẫn cười, vẫn cố để bước lên sân khấu. Takamina, ng lúc nào cũng phải hét thật to để bước vào các bài hát chính, cô cũng đã kiệt sức, thị lực đã mờ đi, mọi ng đã nói cô đã tới giới hạn của mình, chẳng ai lạ nếu cô ko thể tiếp tục. Acchan cũng đã quá sức, cô lại tiếp tục bị chứng thở gấp. 3 ng quan trọng nhất trong AKB48 sẽ gục ngã tại đây? Giấc mơ Tokyo Dome của bọn họ phải dừng ư? Nếu họ không thành công ở đây, Tokyo Dome sẽ phải tính lại, chặng đg sẽ lại xa hơn.
Khán giả đã phải chờ hơn 9 phút nhưng mọi ng vẫn chưa ai có thể bước ra được. Câu trả lời giành cho khán giả là gì đây?
Takamina đã trả lời đầu tiên cho câu hỏi này."Em làm đc". Với khuôn mặt như đã vắt kiệt sức, cô  lại bước ra sân khấu, lại tiếp tục hét thật to, chạy đầu tiên trc mọi ng, cô diễn bằng mọi sức mạnh của mình còn có.
Yuko, vẫn đang gục ngã ở cầu thang sau màn diễn, cô đang thở gấp để lấy chút sức cũng đã nghe thấy tiếng của Takamina. Giấc mơ của họ, giấc mơ của AKB48 vẫn đang đc tiếp tục. Yuko lại cố gượng dậy. Trên môi cô vẫn là nụ cười, cô run run cố bám lấy thanh vịn để bước lên. Cô phải thay phần Acchan nữa, vì Acchan vẫn chưa thể tiếp tục đc. Và như một điều thần kỳ lại tiếp tục, Yuko tưởng như không vượng nổi lại run run tiến lên rồi bước lên sân khấu với nụ cười trên môi. Mọi ng đã chạy oà về bên cô, những điều đó quả là những giây phút thật tuyệt. Yuko đã thông báo với mọi ng rằng Acchan hiện đã kiệt sức và đang bị thở gấp hành hạ. TakaminaYukoMiichanMariko, những thành viên của AKB48 lúc này hiểu rằng việc Acchan bước đc lên sân khấu có lẽ là điều không tưởng. 
Còn vào lúc này Acchan thì sao? Các thành viên staff đang chăm sóc cho cô, dù đã thay xong đồng phục diễn trong lúc chăm sóc sức khoẻ cho cô nhưng có vẻ Acchan đã quá sức rồi. Khuôn mặt cô hiện ra sự nhợt nhạt, nhịp thở của cô lại càng không tốt. Cô lại một lần nữa đc yêu cầu nghỉ, nhưng ước mơ mà cô và các bạn mình hãy còn đang phía ngoài kia, lắc đầu và lại cố gượng dậy. Dù có thế nào cô cũng cố bước tiếp. Mọi ng dìu cô cho tới sau sân khấu. 
Acchan đã bước ra sân trong sự bất ngờ của mọi ng. Các thành viên dù rất vui nhưng cũng quá lo lắng cho cô.  Rồi bài hát cũng đc bắt đầu, dù ai xem cũng đều nhận ra Acchan, Yuko, hay Takamina họ đã kiệt sức cả rồi, nhưng họ vẫn nhảy và hát thật hay và tuyệt vời. Ai dám nói là họ yếu đuối lúc này? Họ đã thành công, thành công trong tim khán giả, thành công trong bước đg tiếp tục hướng tới ước mơ của mình.
Các bạn đang tự hỏi vậy bọn họ ntn sau đó? Takamina đã ngất ngay sau đó ( tất nhiên khán giả không đc biết việc xảy ra sau sân khấu, mãi sau này họ mới biết ) còn Acchan thì vào thẳng viện.
Để có thể tiếp tục ước mơ của mình, cái giá phải trả thật lớn lao như vậy đó. Không gì bất ngờ khi bạn phải trả bằng mồ hôi, nước mắt hay máu. Phải vững bước mà tiến lên.

Tạm tạm đã, chưa xong nhưng post tạm để lưu o.o
P/S: bài này sử dụng 1 tá các thứ liên quan tại concert Seibu Dome của AKB48 năm 2011 

- Copyright © 2013 SyaoranMon - Hatsune Miku -